![]() | Truyện Cảm Động - Yêu Thêm Lần Nữa14:37 / 23.03.2015 196 - Chia sẻ : ![]()
9.3 /10 |
sáng, hôn lên cái trán bướng bỉnh, cái mũi hếch và
cả đôi môi hay hờn dỗi của em...nhưng anh lại
ngàn lần không dám.
Một thằng đàn ông đã phản bội em thì vì lý do gì
cũng không có tư cách ấy phải không em?
Cuốn nhật ký tình yêu của ta đây, anh vẫn giữ gìn
cẩn trọng, chỉ có mình anh ghi tiếp những dòng
chữ yêu thương cho em, và chỉ mình em.
Cuộc hôn nhân nghĩa nặng hơn tình không giam
được một tâm hồn sôi nổi yêu em. Anh đã cố
gắng, cố gắng rất nhiều để làm một người đàn ông
có trách nhiệm, một người chồng chu toàn với vợ
đến giờ phút cuối cùng của cô ấy, nhưng anh thừa
nhận với bản thân là mình thất bại, vì anh không
thể quên em.
Gấp cuốn nhật ký lại, Nguyên ngó mông lung ra
ngoài cửa sổ, anh như nhìn thấy cảnh tượng của
hơn bốn năm về trước, vào một ngày mà người
đàn bà gần như quỳ xuống để cầu xin anh:
- Chỉ có cháu mới giúp được nó thôi – bà Trâm
nhìn anh, van vỉ – Kiều Linh nó yêu cháu từ lâu rồi
mà.
- ...
- Nó... cần có nghị lực để chiến đấu với bệnh tật –
mắt bà hoe đỏ – mà giờ nó lại buông xuôi tất cả...
bác xin cháu... hãy giúp bác kéo nó lên...
Hình ảnh cô bé mà anh coi như em gái từ nhỏ hiện
lên khiến anh động lòng. Anh gật đầu, trấn an
người mẹ đang đau khổ và tuyệt vọng:
- Vâng, xin bác đừng quá bi lụy, cháu sẽ cố gắng
thuyết phục em Linh. Mọi chuyện sẽ ổn mà bác!
Anh chưa từng hối hận về câu nói đó, càng chưa
từng hối hận khi dành một thời gian dài ở bên
chăm sóc Kiều Linh, làm cô vui, giúp cô có thêm
sức mạnh đương đầu với những đợt điều trị căn
bệnh ung thư phổi quái ác, cho tận đến lúc cô
không thể chống chọi thêm được nữa...
Nguyên cứ ngỡ sẽ không bao giờ gặp lại Diệp Chi
nữa, cứ ngỡ cô đã yên vui với mái ấm gia đình ở
phương Nam ấm áp. Ấy thế mà, trái đất tròn, một
chuyến công tác ở Sài Gòn đã cho anh một lần nữa
đối diện với cô, chỉ khác, đôi mắt cô đã không còn
trong veo như nắng, mà nhuốm màu u uẩn, cô
độc...
Đôi mắt ấy ám ảnh anh, khiến anh đau lòng, và lại
làm bùng lên trong anh một tình yêu còn âm ỉ...
Anh băn khoăn tự hỏi, nếu nói ra mọi chuyện, liệu
cô có thể trở lại bên anh thêm một lần nữa không?
***
Trở về Hà Nội vào những ngày cuối năm nhộn
nhịp, để lại sau lưng tiếng thở dài buồn bã và câu
nói nửa đùa nửa thật của Từ Huy: "Về Hà Nội chơi
chán thì vào lại đây nhé, Huy và Sài Gòn lúc nào
cũng sẵn sàng đón Chi hết!", cô nhìn bạn, cảm
động: "Ở lại mạnh khỏe nhé, bạn tốt! Cảm ơn vì
lúc nào cũng ở bên Chi. Mong Huy sớm tìm thấy
hạnh phúc cho riêng mình."
Từ Huy thầm thì khi cô vào làm thủ tục check in:
"Nhất định phải hạnh phúc, Diệp Chi nhé!"...
Diệp Chi thả mình vào cái lạnh của xứ Bắc với
những bước chân thong thả hiếm có trong dòng
người hối hả. Cô miên man suy nghĩ về buổi hẹn
kỳ lạ với người phụ nữ tên Trâm.
Trong không gian yên tĩnh của cà phê Trịnh, cô
ngồi lặng đi nghe từng lời bà nói, về lý do bà tìm
đến cô. Mắt cô nhòa đi khi câu chuyện còn chưa
kết thúc. Bà đưa cho cô một bức thư, nét chữ
nghiêng nghiêng mềm mại:
"Gửi chị Diệp Chi.
Hà Nội, ngày... tháng... năm...
Chị Diệp Chi thân mến,
Khi chị cầm trên tay lá thư này thì em đã không
còn trên đời này nữa. Em muốn một lần đến trước
mặt chị để tạ tội, nhưng em không dám chị Chi à...
Xin chị hãy hiểu cho em...
Em là Kiều Linh, là người mà anh Nguyên đã lấy,
nhưng chưa và không bao giờ là người anh ấy yêu
cả. Anh ấy vẫn vậy, chỉ coi em như một đứa em gái
thôi... Em biết điều đó. Em cũng biết anh ấy yêu
chị, mãi mãi chỉ có chị... Nhưng em vẫn đành lòng
"đánh cắp" anh ấy từ chị, em thật nhỏ nhen, xấu
xa, ích kỷ có phải không hả chị?
Chị cứ mắng em đi, nhưng đừng giận em, đừng
giận anh Nguyên mà tội nghiệp chị ơi! Nếu em
không bệnh,anh Nguyên sẽ không đến bên em
như thế. Nhưng anh ấy quá tốt lại khiến em càng
cảm thấy mình chẳng ra gì. Em đã tước đoạt của
anh ấy sự tự do, niềm hạnh phúc được ở bên
người anh ấy yêu.
Nhiều lần em ghen tị với chị lắm, khi mà anh ấy vô
thức nói về chị với một ánh mắt đắm say và hạnh
phúc không thể che giấu. Những lúc ấy, em hiểu
rất rõ ràng rằng phải trả anh ấy về với chị. Nhưng
em lại quá hèn nhát và yếu đuối. Em không đủ can
đảm để rời xa anh. Thế là em vẫn tiếp tục tự lừa
dối mình...
(...)
Em xin chị hãy tha thứ cho em, đừng trách anh
Nguyên nữa. Tất cả lỗi là do em. Chị hãy trở về bên
anh ấy, chị nhé! Chỉ có ở bên chị, anh Nguyên mới
thực là mình. Ở nơi xa xôi nhất, em vẫn sẽ cầu
chúc cho anh chị được hạnh phúc...
Em
K.L."
Diệp Chi nhìn vào bức thư, từng giọt nước mắt lăn
dài. Nét bút run rẩy trong những dòng cuối, như
tiếng nấc nghẹn ngào của cô gái trẻ. Cô nắm lấy
đôi tay của bà Trâm, siết chặt. Bà nén xúc động, từ
tốn:
- Bác xin lỗi, vì bác mà hai đứa chia rẽ bao năm...
- Bác đừng nói thế ạ – cô an ủi – chuyện không
đành mà bác!
- Ừ, em Linh nó vắn số... – bà thở dài – nếu cháu
còn yêu thương thằng Nguyên, cháu về với nó đi.
Bác đi tìm cháu mấy năm nay không phải chỉ vì di
nguyện của em Linh, mà thực lòng mong Nguyên
nó được đoàn tụ với cháu. Nó là một đứa con trai
tốt cháu à!
Một tin nhắn đến kéo cô khỏi dòng hồi tưởng,
trong khi bước chân đưa cô vào một con ngõ rất
quen, nơi có quán nhỏ lãng mạn mà lần đầu tiên
cô và Nguyên trao lời yêu. Số của anh.
"Em đang làm gì? Hôm nay Hà Nội lạnh. Cuối năm,
Yesterday vắng lắm...". Cô không nhắn lại, bước
nhanh hơn vào quán. Anh ngồi một mình, lặng lẽ,
như đã hòa lẫn với khung cảnh yên tĩnh xung
quanh.
- Em! – Anh sững người, ánh mắt bừng sáng những
tia yêu thương, trìu mến – Em thật sao?
- Vâng... – cô chớp mắt, giấu đi sự xúc động và bối
rối – em đến rồi.
Anh kéo ghế, vẫn nhìn cô chăm chú, như thể sợ
chỉ chớp mắt thôi, cô sẽ lại biến mất ngay trước
mắt anh. Cô nhẹ nhàng ngồi xuống. Hai người im
lặng cho đến lúc một ly cà phê sữa được mang ra
cho cô.
- Em biết mọi chuyện rồi. – cô hắng giọng.
- Em biết... Chuyện gì cơ?
- Uhm, bác Trâm vào Sài Gòn gặp em, bác ấy đã kể
cho em nghe.
Anh sửng sốt.
- Anh xấu lắm, anh đã biến em thành người xấu
mất rồi!
- Anh... anh xin lỗi. Anh...
- Nhưng em không trách anh nữa. – giọng cô nhỏ
đi – em về đây, để nói với anh, mình sẽ yêu nhau
thêm lần nữa nhé!
Nguyên giang rộng vòng tay cho cô ùa vào lòng
mình, một nụ hôn dài ngọt ngào của những khao
khát từ bao nhiêu năm cuốn họ lại với nhau, hơi
thở cùng hòa chung nhịp thành đôi trái tim hạnh
phúc. Anh hít hà mùi thơm dìu dịu trên mái tóc và
trên da thịt cô. Đã bao lâu rồi, anh vẫn mơ được
ôm cô thật chặt như thế này... Anh khẽ đặt môi lên
mái tóc dài của cô, thầm thì:
- Anh sẽ không bao giờ để mất em nữa! Cảm ơn em
đã về lại bên anh, cho anh có cơ hội được yêu em
thêm lần nữa... và yêu em hơn rất nhiều!
P/s :Cám ơn mọi người đã đọc truyện của page
nhóe..truyện đọc thấy hay thì bấm like ủng hộ
người post nhóe.share để mọi người cùng đọc nữa
nhóe^^.. Và nhớ cmt cảm xúc của mình nữa nhóe
^^
Truyện Cảm Động - Chỉ có thể là yêuCô – một cô gái nhỏ nhắn với thân hình gầy guộc khắc khổ đôi mắt cô hay buồn nhìn về xa xăm, cô không xinh nhưng nhìn lâu ai đó đều...
Truyện Cảm Động - Em yêu anh, là em nói thậtMột giờ sáng, cô ngồi uống trà nóng. Một thói quen xa xỉ dành cho những người hiếm muộn thời gian…như cô. Ngồi uống trà nóng và đùa...
Truyện Cảm Động - Tình đầuĐó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người con trai khóc. Cậu ấy chỉ tầm tuổi tôi, cao gầy và có mái tóc dày mềm mại. Cậu ấy ngồi...
Truyện Cảm Động - Mật khẩu trái tim“Nếu trái tim anh đã cài password, thì em sẽ cố gắng trở thành hacker chuyên nghiệp. Em tin chỉ cần kiên trì, từng chút từng chút một, thì...
Truyện Cảm Động - Điều Gian Dối Ngọt Ngào Của BaBảo Yến, một cô thư ký trẻ,xinh đẹp, tài giỏi và sang trọng...nhưng có ai biết được quá khứ của cô thật nhạt nhẽo đến như thế...
Truyện Cảm Động - Yêu Thêm Lần NữaNgày chủ nhật...
Điện thoại reo. Một dãy số không có trong danh
bạ. Ngạc nhiên và do dự, cô ấn phím nghe. Giọng
nói đầu bên kia vang...
Truyện Cảm Động - Đừng Hôn Em"Tối nay rảnh không?"
"Làm gì?"
"Chị giới thiệu thằng bạn cho em"
"Thôi chị ơi T.T"
"Sao lại thôi? Tuổi cô tập tành yêu đi là vừa rồi,...
Truyện Cảm Động - Chỉ có thể là yêuCô – một cô gái nhỏ nhắn với thân hình gầy guộc khắc khổ đôi mắt cô hay buồn nhìn về xa xăm, cô không xinh nhưng nhìn lâu ai đó đều...
Truyện Cảm Động - Em yêu anh, là em nói thậtMột giờ sáng, cô ngồi uống trà nóng. Một thói quen xa xỉ dành cho những người hiếm muộn thời gian…như cô. Ngồi uống trà nóng và đùa...
Truyện Cảm Động - Tình đầuĐó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người con trai khóc. Cậu ấy chỉ tầm tuổi tôi, cao gầy và có mái tóc dày mềm mại. Cậu ấy ngồi...
Truyện Cảm Động - Mật khẩu trái tim“Nếu trái tim anh đã cài password, thì em sẽ cố gắng trở thành hacker chuyên nghiệp. Em tin chỉ cần kiên trì, từng chút từng chút một, thì...
Truyện Cảm Động - Điều Gian Dối Ngọt Ngào Của BaBảo Yến, một cô thư ký trẻ,xinh đẹp, tài giỏi và sang trọng...nhưng có ai biết được quá khứ của cô thật nhạt nhẽo đến như thế...
Truyện Cảm Động - Yêu Thêm Lần NữaNgày chủ nhật...
Điện thoại reo. Một dãy số không có trong danh
bạ. Ngạc nhiên và do dự, cô ấn phím nghe. Giọng
nói đầu bên kia vang...
Truyện Cảm Động - Đừng Hôn Em"Tối nay rảnh không?"
"Làm gì?"
"Chị giới thiệu thằng bạn cho em"
"Thôi chị ơi T.T"
"Sao lại thôi? Tuổi cô tập tành yêu đi là vừa rồi,...