![]() | Truyện Ngắn Hay - Hình như...ta đã lớn13:00 / 23.03.2015 383 - Chia sẻ : ![]()
9.5 /10 |
- Biết chứ - Nhỏ gật đầu, lúc nãy tụi nó tiễn tui mà.
- Giống tui. Mà sao bà không nói cho tui việc bà đi du học chứ? - Thảo nào lúc nãy hai đứa nói toàn mấy câu ẩn ý, cộng với cái nhéo và cái liếc của Phương với Hân nữa, sao hắn không đoán ra nhỉ.
- Việc gì tui phải nói với ông, trong khi ông cũng có thèm nói cho tui đâu.
Im lặng…..
- Thôi bỏ đi! - Nhỏ thở dài - Lượm gói quà lên đi.
Nhỏ nhắc hắn mới giật mình nhớ tới gói quà nằm chỏng chơ ở sàn máy bay.
- Mở ra đi - Nhỏ giục
Hắn làm theo lời nhỏ, bên trong là một đôi cốc. Cũng may lúc nãy rớt cũng nhẹ, nếu không thì tiêu hai cái cốc rồi. Một tấm thiệp rơi ra. Hai đứa ghé đầu đọc chung
“He he, hai người đừng ngạc nhiên, chuyện này là do ba mẹ hai bên “hợp tác” bày ra đấy. Cả việc chọn trường và kế hoạch cho hai người cùng đi du học. Hai người đừng quên bố mẹ hai người từng là bạn thân của nhau, cho nên…..gì chứ mấy chuyện này mấy “người lớn” thích lắm đấy. À, mặc dù là sinh nhật Phong, nhưng quà này tặng chung cho hai người. Chúc hai người luôn vui vẻ, bớt trẻ con đi và hãy sống thật với tình cảm của mình. Duy Hân - Linh Phương”
Nhỏ ngước nhìn lên, bất chợt bắt gặp cái nhìn của hắn. Cả hai đứa bỗng cùng mỉm cười.
Ừ, phải sống thật với tình cảm của mình.
- Quà của bà đâu?
- Không có. Đưa cái cốc cho tui.
- Quà của tui mà.
- Nhưng tụi nó tặng tui một cái mà.
- Không
- Có đưa không thì bảo?
- Còn lâu.
-Đưa…
-Không..
- Xin lỗi, quí khách làm ơn yên lặng để các hành khách khác nghỉ ngơ!sao không? - Hắn rối rít.
“Ái chà, anh em thân mật nhỉ, vậy thì chắc là….” - Nhỏ chưa kịp nghĩ xong thì đã nghe tiếng hét giận dữ của hắn.
- Bà làm cái trò gì vậy hả?
- Ô sorry, tui không cố ý - Nhỏ làm bộ mặt ngây thơ nhất trên đời.
- Phải bà không cố ý, chỉ cố tình thôi.
- Ông dựa vào đâu mà nói thế?
- Tui biết mà, bà muốn phá tui chứ gì?
- Ông có bị thần kinh không, việc quái gì tui phải làm thế?
- Bà…
- Thôi anh - Vân Hoa lên tiếng - Em không sao, em về lớp đây.
-Ừ vậy thì đi.
Nhỏ và hắn cùng nguýt nhau một cái “hứ” rồi đi.
Tối đó, ngồi học bài, nhớ lại chuyện lúc chiều nhỏ càng thấy tức. Đang nằm dài trên giường nghĩ mông lung thì mẹ gọi nhỏ xuống nghe điện thoại.
- Alô, Linh Phương hả?
- Không tui đây.
- Có chuyện gì? - Nhỏ thay đổi liền cách nói.
- Tui muốn hỏi…. hồi chiều bà bị sao vậy? - Hắn ngập ngừng.
- Sao là sao?
- Rõ ràng là có chuyện, nhìn mặt bà tui đoán ra ngay.
- Giỏi nhỉ, ông mới học làm thầy bói hả?
- Tui không đùa đâu.
- Tui cũng vậy, chẳng qua tui chỉ muốn xem mặt bạn gái của ông tí thôi, cũng đẹp đấy.
- Bạn gái? - Hắn lặp lại, giọng đầy ngạc nhiên
- Thì con nhỏ hồi chiều đó.
- A ha ha ha…hóa ra thế... - Hắn bật cười khanh khách.
Cũng may là đang nghe điện thoại chứ nói trực tiếp chắc hắn sẽ thấy cái mặt đỏ như quả gấc của nhỏ.
- Có gì đáng cười chứ? - Nhỏ gắt
- A xin lỗi, đứa nào nói với bà đó là bạn gái tui.
- Duy Hân và Linh Phương.
- Ha, bà bị tụi nó gạt rồi. Nhỏ đó là em họ tui, mới ở quê chuyển lên, má tui giao trách nhiệm phải đưa đón và quan tâm nó chứ có gì đâu.
- Thiệt không?
- Thiệt.
- Vậy tui cúp máy đây.
-Ê…ê…ê…
Nhỏ lên phòng, lòng cảm thấy vui vui mà không hiểu mình vui vì lẽ gì. “Chỉ là em họ thôi, không có gì cả”. Đúng thế đấy. Nhỏ chìm dần vào giấc ngủ với nụ cười và những giấc mơ ngọt ngào.
4. Hôm nay là liên hoan chia tay của toàn khối 12. Cuối cùng thì thời học sinh cũng qua đi, nhiều đứa bật khóc khi phải nói lời tạm biệt. Tiệc tan cũng là lúc trời đổ mưa tầm tã, học sinh toàn trường đã về hết, Thiên Thanh vẫn còn ở lại, không phải là nhỏ không muốn về mà do nhỏ không có áo mưa. Linh Phương bảo nhỏ đứng chờ đó để Phương đi mua áo mưa giùm cho mà mãi chẳng thấy quay lại. Trời thì đang tối dần mà nhỏ thì sợ bóng tối.
- Ê, bà đứng đây làm gì vậy?
- Cái gì? - Nhỏ giật mình, hết hồn, hóa ra là hắn, nhỏ thở đánh sượt một cái “không phải ma” - Tui đứng chờ Linh Phương, mà sao ông còn ở đây?
- Tui chờ thằng Duy Hân, nó bảo tui chờ nó mà nó biến đi đằng nào không biết.
- Vậy hả? - Nhỏ thở dài, hình như một nỗi buồn vừa lướt qua.
- Bà sao vậy?
- Không sao
- Có về luôn với tui không? Tui có ô nè - Hắn hỏi.
- Thôi khỏi, tui phải chờ Linh Phương.
- Vậy tui về trước hén.
- Ờ - Nhỏ gật đầu thờ ơ, lạ nhỉ, hôm nay nhỏ làm sao ấy.
Hắn nói xong, bật ô đi về thẳng, để một mình nhỏ đứng lại dưới cơn mưa dần nặng hạt và trời ngày càng tối hơn. Khi bóng hắn khuất sau làn mưa qua cánh cổng trường, tự nhiên nhỏ thấy sợ. Sợ bóng tối đang vây quanh mình, sợ khung cảnh trưòng vắng lặng, sợ một thứ gì đó mơ hồ sắp tuột khỏi tay mình. Nhỏ lấy máy di động gọi cho Phương nhưng gọi mãi không được, nghẽn mạng ư?
- Thôi, về đi, đừng chờ nữa.
Nhỏ ngước lên, là hắn, tự nhiên nhỏ muốn khóc quá.
- Ông chưa về à?
- Định về, nhưng thấy bà ở một mình không yên tâm nên quay lại. Về luôn đi.
Lần đầu tiên kể từ nhỏ đến lớn, nhỏ và hắn hình như không muốn cãi nhau, không trêu chọc nhau.
- Ừ.
Lần đầu tiên trong bao nhiêu năm, nhỏ và hắn sánh bước bên nhau trong im lặng, có lẽ vì không khí của ngày chia tay cộng với cái giá lạnh của cơn mưa trái mùa khiến nhỏ và hắn không nói được lời nào.
- Vậy mà cũng đến ngày cuối rồi nhỉ? - Hắn lên tiếng phá vỡ không khí im lặng bao phủ hai đứa nãy giờ.
- Ừ - Nhỏ thở dài, có thể là ngày cuối….ở đây.
- Bà dự thi ở đâu?
- Không phải ở đây.
- Tui cũng vậy.
Ngừng một quãng………..
- Vậy sau này chắc khó gặp nhau ha! - Hắn tiếp.
- Ừ, khỏi nhìn thấy nhau chắc ông vui lắm nhỉ! - Nhỏ nói có phần chua chát.
- Nói gì lạ vậy? - Hắn nhíu mày.
- Nói sự thật thôi chứ lạ cái gì.
- Vậy bà có vui không?
- Có thể…
- “Có thể” là sao?
- Thì là thế. Ông hỏi làm gì? - Nhỏ bắt đầu thấy cáu, cái kiểu nói chuyện này thật mệt.
- Thì tui muốn biết…
- Trước giờ ông có muốn biết cái gì về tui đâu thì bây giờ hỏi làm gì. - Thật ra nhỏ đâu có định nói thế đâu, nhưng chả hiểu sao….những điều cần nói chẳng cất nên lời.
- Vì bà cũng có chịu hiểu tui đâu mà nói.
- Vậy thì đừng có hỏi.
- Tui quan tâm không được hả?
- Không..
Nhỏ quay ngoắt đi. Bực quá, hắn liệng luôn cây dù qua một bên, dù sao thì nãy giờ nó cũng có che đuợc cái gì đâu. Buổi học cuối cùng rồi có thể là buổi nói chuyện cuối cùng để rồi chia tay mà lại thành thế này. Thật thất vọng! Rốt cuộc cái điều muốn nói vẫn chưa nói được.
Ừ quả đúng là thất vọng, nhất là đối với hai cái đầu thập thò theo sau hai đứa một quãng.
- Tui cứ nghĩ hôm nay sẽ được chứng kiến một câu chuyện như phim Hàn Quốc chứ? - Linh Phuơng thở dài.
- Chả lẽ tụi nó lại như thế thật?- Duy Hân lẩm bẩm.
- Mắc công sắp xếp để tụi nó nói chuyện riêng với nhau - Phương làu bàu.
- Về thôi.
Ngày hắn ra sân bay, nhỏ cũng không ra tiễn. Hắn thất vọng, chắc chắn nhỏ phải nghe bố mẹ nhỏ nói là hôm nay
Truyện Teen Ngắn - Ta yêu nhau điCô bé xoay phắt lại. Trợn tròn mắt. Hỏi với vẻ bất ngờ.
- Anh vừa thì thào cái gì thế???
- Anh yêu em! – Tôi nheo mắt lẩm bẩm đủ...
Truyện ngắn - Anh phải sốngTrên đê Yên Phụ, một buổi chiều mùa hạ.
Nước sông Nhị Hà mới bắt đầu lên to, cuồn cuộn chảy, tưởng muốn lôi phăng cái cù lao...
Truyện Ngắn Hay - Tình cảm "gà bông" thôi mà!!!Nè bạn kia!
Tiếng con bé học lớp 11 cong cớn gọi tôi. Tôi quay 180 độ sang nhìn vào khuôn mặt trái xoan của con bé. Con bé cười nhạt nhìn...
Truyện Ngắn Hay - Chúng mình chẳng bao giờ...- Anh Dương, giơ tay ra nào!
Dương phân vân:
- Để làm gì cơ?
- Thì anh cứ xòe tay ra đi.
Tải ảnh gốc
Dương ngập ngừng giơ tay.
Tuyền...
Truyện Ngắn Hay - Hình như...ta đã lớnNhỏ tên là Thiên Thanh, cực kì dễ thương, hotgirl của lớp 12 khối A. Còn hắn là Duy Phong, handsome boy của lớp 12 khối B .
Tải ảnh gốc
1....
Truyện ngắn - Chia sẻ mùa đôngTrên phố, một bà cụ đi chân đất đang nặng nhọc lê từng bước trên tuyết, đến trạm chờ xe buýt .
Tải ảnh gốc
Một cô gái đang...
Truyện ngắn - Chiếc mặt nạ quỷ“Truyện kể rằng: Ác quỷ vô tình rơi mất mặt nạ của mình.Một cô bé tò mò nhặt được ướm thử lên mặt. Mặt nạ của quỷ dính...
Truyện Cảm Động - Chỉ có thể là yêuCô – một cô gái nhỏ nhắn với thân hình gầy guộc khắc khổ đôi mắt cô hay buồn nhìn về xa xăm, cô không xinh nhưng nhìn lâu ai đó đều...
Truyện Cảm Động - Em yêu anh, là em nói thậtMột giờ sáng, cô ngồi uống trà nóng. Một thói quen xa xỉ dành cho những người hiếm muộn thời gian…như cô. Ngồi uống trà nóng và đùa...
Truyện Cảm Động - Tình đầuĐó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người con trai khóc. Cậu ấy chỉ tầm tuổi tôi, cao gầy và có mái tóc dày mềm mại. Cậu ấy ngồi...
Truyện Cảm Động - Mật khẩu trái tim“Nếu trái tim anh đã cài password, thì em sẽ cố gắng trở thành hacker chuyên nghiệp. Em tin chỉ cần kiên trì, từng chút từng chút một, thì...
Truyện Cảm Động - Điều Gian Dối Ngọt Ngào Của BaBảo Yến, một cô thư ký trẻ,xinh đẹp, tài giỏi và sang trọng...nhưng có ai biết được quá khứ của cô thật nhạt nhẽo đến như thế...
Truyện Cảm Động - Yêu Thêm Lần NữaNgày chủ nhật...
Điện thoại reo. Một dãy số không có trong danh
bạ. Ngạc nhiên và do dự, cô ấn phím nghe. Giọng
nói đầu bên kia vang...
Truyện Cảm Động - Đừng Hôn Em"Tối nay rảnh không?"
"Làm gì?"
"Chị giới thiệu thằng bạn cho em"
"Thôi chị ơi T.T"
"Sao lại thôi? Tuổi cô tập tành yêu đi là vừa rồi,...