- Nội dung:
Nhỏ tên là Thiên Thanh, cực kì dễ thương, hotgirl của lớp 12 khối A. Còn hắn là Duy Phong, handsome boy của lớp 12 khối B .
1. Cả hai đều học rất giỏi và đều…ghét nhau đến tận xương tủy. Mối thâm thù giữa nhỏ và hắn hình thành từ thời...mẫu giáo. Khi đó hắn luôn là kẻ đầu têu trêu chọc nhỏ, còn nhỏ thì luôn giở món độc chiêu là khóc toáng lên, chạy đi mách cô rồi thích thú khi nhìn hắn bị phạt. Đúng là oan gia ngõ hẻm .
Lên cấp III, tuy học ở hai khối khác nhau nhưng vẫn học chung trường, xài chung dãy hành lang nên không tránh khỏi “ra vào chạm mặt”, mà mỗi lần chạm mặt thì không có những cái lườm nguýt thì cũng có một cuộc hỗn chiến bằng “mồm” xảy ra. Cuộc chiến thường chỉ kết thúc khi có sự xuất hiện của thầy giám thị cùng với vài tách nước trà của thầy do tội gây rối trật tự trường học. Vì mỗi lần nhỏ và hắn cãi nhau là kéo theo cả một đám con gái (theo phe hắn) và một đám con trai (theo phe nhỏ) cũng xông vào gây lộn. Kết quả là tùm lum nhặng xị cả lên. Hôm nay là lần thứ tư trong vòng 2 tuần nhỏ và hắn được uống nước trà của thầy giám thị .Trở về lớp với gương mặt dài như quả bí, nhỏ đã được Linh Phương- bạn thân nhỏ đón tiếp ngay tận cửa.
- Này, đến bao giờ hai người mới bỏ được cái trò trẻ con đó hả? Hai người đáng lẽ là một cặp rất đẹp.
- Đẹp đẽ gì, tui thấy hắn giống một con khỉ trong vườn bách thú thì có - Nhỏ ngồi phịch xuống ghế ngán ngẩm nói.
- Thanh không có “tình cảm” gì với hắn sao?
- Phương không bị...thần kinh đó chứ,hay ăn nhằm thứ gì không?
- Tui hỏi thiệt đó.
- Vậy thì tui nói, họa có điên tui mới dính vô hắn.
- Thật không?
- Thật .
- Đúng chứ?
- Tui thề - Nhỏ khó chịu - Ủa mà sao hỏi kĩ vậy?
- Thì...thì...Thanh làm mối hắn cho tui ha - Phương ấp úng.
- Cái gì? Tui có nghe lộn không? Phương “kết” thằng cha chạm mạch 202 đó hả? - Nhỏ bật dậy như lò xo.
-Ờ thì…cả trường này con gái đứa nào không thích hắn cơ chứ, đẹp trai học giỏi…bla..bla…
- Thôi tốp cho tui nhờ, tui không giúp Phương đâu, tui không thể đưa Phương vào hang sói.
- Xì, hay là Thanh cũng thích hắn.
- Phương nói gì, được rồi, mai tới nhà tui, tui dẫn qua nhà hắn - Nhỏ nổi sùng.
- Có thế chứ - Linh Phương mỉm cười, chiêu khích tướng có tác dụng hà hà..
Trong khi đó, tại lớp 12B1 - lớp hắn, hắn cũng được Duy Hân - bạn thân hắn đón tiếp.
- Hai người làm cái trò gì mà một tuần 7 ngày thì cãi nhau hết 7 vậy.Tui thấy 2 người xứng đôi đấy chứ.
- “Xứng đôi”, làm ơn đi, đừng có cột chung tui với con nhỏ lemon question đó - Hắn làu bàu.
- Chời…còn làm bộ nữa, nhỏ đẹp vậy, lại biết nhau từ nhỏ, tui không tin là….
- Tha cho con đi cha, tui đâu có bị khùng mà dính với “bà nhiều chuyện” đó.
- Ông thiệt không thích nhỏ hả?
- Họa có khùng .
- Vậy làm mối cho tui đi - Duy Hân chớp liền thời cơ.
- Cái gì? - Hắn bật dậy, sờ trán thằng bạn - Không nóng, hôm nay ông có va vào cái cột nào không?
- Tui không đùa đâu.
- Tui cũng đâu đùa, ông bị gì mà dính vào “bà chằn” đó chứ?
- Con trai trường này đứa nào không thích nhỏ, xinh gái, học giỏi,lại…..bla…bla…
- Tốp tốp, túm lại là tui sẽ không giúp ông.
- Tại sao?
- Tui không nỡ để ông vào hang cọp đâu.
- Sặc, hay là ông sợ tui cướp mất nhỏ .
- Đừng làm tui nghẹn, được rồi nếu ông muốn chết thì tui cũng không cản, mai 7 giờ tới nhà tui rồi tính.
- Hà hà,vậy mới là bạn của tui chứ.
Sáng hôm sau, Linh Phương và Duy Hân đến nhà nhỏ và hắn trong tâm trang mong đợi.Nhỏ và hắn là hàng xóm, cách nhau một căn nhà chính giữa. Nghe tiếng kéo cửa cả hai nhóm nhìn sang nhau. Bất chợt nhỏ và hắn cùng đồng thanh.
- Đi đâu đó?
Một cái nhìn tóe lửa.
- Đừng có bắt chước tui - Cả hai lại cùng hét lên.
- Đã bảo đừng bắt chước tui rồi mà.
- Bà bắt chứơc tui thì có.
- Rõ ràng ông nói sau tui 0,5 giây.
- Ai nói thế…Bla…bla…..
Cuộc đấu mồm bùng nổ và chỉ tạm kết thúc khi cả hai chợt nhớ ra hai người bạn thân của mình sau một tiếng thét.
- HAI NGƯỜI CÓ THÔI NGAY TRÒ TRẺ CON ĐÓ KHÔNG?
Chợt thấy hối hận, nhỏ và hắn đột nhiên quay lại và lại cùng đồng thanh.
- À quên, bữa nay tui dẫn bạn…
Lại một cái nhìn tóe lửa.
- Ông không nhường con gái nói trước được à?
- Với ai chứ với bà thì không.
- Bộ tui không phải là con gái hả?
- Ít ra với tui là như vậy.
- Ông nói gì?
“Ối trời đất ơi”. Quá thất vọng, Linh Phương và Duy Hân quay xe về thẳng, may thay lại cùng đường.
- Tụi nó sinh nhằm sao thủy với sao hỏa hay sao vậy nhỉ?
- Chắc vậy!
Không ngờ tình huống bất ngờ này lại giúp cho Linh Phương và Duy Hân có cơ hội kết thân. Thật ra thì hai đứa có biết nhau, nhưng chẳng nói chuyện với nhau mấy vì hai đứa bạn thân suốt ngày gây chuyện.
Còn hai kẻ hiếu chiến kia chỉ tạm đình chiến sau khi bị người hàng xóm - chủ nhân ngôi nhà chính giữa ra sạt cho một trận vì gây ồn ào. Hết phim.
Về, nhỏ nằm vật ra giường, chợt nhớ ra Linh Phương, nhỏ thấy mình thật có lỗi liền gọi tới xin lỗi.
- Alô Linh Phương hả, Thanh nè!
- Uh có chuyện gì không?
- Ờ chuyện lúc sáng tui thành thật xin lỗi.
- Không sao, may nhờ thế tui mới quen Duy Hân chứ.
- Duy Hân?
- Ừ bạn thân hay đi cùng Duy Phong đó, Thanh cũng biết mà.Tuy không đẹp trai, học giỏi bằng Duy Phong nhưng bù lại hắn không biết cãi nhau.
- Vậy Phương chuyển đối tượng hả, cũng tốt!
- Ừ tui biết mà, Duy Phong thì chỉ hợp với Thanh thôi,ha ha ha… bye nghen, tui đang có việc.
- Ê …ê….ê…ê..
“Cụp…” Gác máy rồi, vậy là sao chứ? Ái da…
2. Mấy hôm nay hắn thấy nhỏ lạ lắm, không còn “gây” với hắn nữa, gặp hắn là vội vàng lánh đi. Lúc chiều gặp ở hành lang, hắn chưa kịp nói gì, nhỏ đã liếc một cái sắc lẻm, đồng thời bước đi thật nhanh.
- “Chuyện gì vậy nhỉ,chắc trời sắp bão” - Hắn lẩm bẩm trong lòng.
Tò mò, hắn lên bước qua hỏi Linh Phương.
- Chào Phương, cho tớ hỏi…
- À chào Phong, chắc cậu hỏi Thanh phải không? Xin lỗi nhưng tớ không giúp gì được.
- Ơ nói vậy là…sao?
- Thì từ bữa cãi nhau với cậu nó cấm khẩu luôn. Không do cậu thì do ai.
- Ơ…
Hắn trở về lớp với hàng tỉ tỉ câu hỏi trong đầu. Hắn ráng kiểm lại xem hôm đó có lỡ xúc phạm nhỏ câu gì không. Mà cũng không đúng, từ nhỏ đến lớn nhỏ và hắn cãi nhau đến cả tỉ lần, làm gì có vụ nhỏ giận như vầy. Hắn đem câu chuyện kể với Duy Hân liền bị Duy Hân ca cho một bài.
- Ông ngu thiệt hay ngu...giỡn đó, hồi xưa là hồi xưa, bây giờ hai người bao nhiêu tuổi rồi, sắp xa nhau tới nơi rồi. Dù sao nhỏ cũng là…con gái.
“Con gái” ừ hắn không nghĩ tới điều ấy.
- Thôi để mai qua nhà nhỏ xem sao - Hắn tặc lưỡi.
Nói là làm, sáng hôm sau, hắn qua nhà nhỏ thật, mở cửa cho hắn là mẹ nhỏ.
- A Duy Phong hả, cháu đến thăm Thanh phải không, nó vừa mới đỡ , đang nói chuyện với Linh Phương trên phòng đấy. Cháu lên đi!
- Dạ….
Hắn không hiểu mẹ nhỏ nói gì hết, “đỡ cái gì”. Bó tay.com
Trang: [1],
2,
3,
6 »Đến trang: